Thứ Hai, 31 tháng 5, 2010

Theo tin của báo SGTT, hai mặt hàng khoáng sản lớn nhất của Việt Nam là dầu và than đá, dầu mỏ đứng thứ 36 trên thế giới (hơn 300 ngàn thùng/ngày), than đá thứ 17 (41 triệu tấn). Các khoáng sản khác chưa tính, chỉ dầu và than đá đã và đang làm giàu cho ai? Kho tàng trong lòng đất Mẹ dành riêng cho con cháu Lạc Hồng, người VN nào được hưởng lộc?

4 nhận xét:


  1. Trước hết phải nói rằng chủ trương cổ phần hoá doanh nghiệp nhà nước là một việc làm đúng đắn, hợp lòng dân và phù hợp với nền kinh tế thị trường. Tuy nhiên phương pháp làm cổ phần hoá doanh nghiệp nhà nước ở nước ta còn rất nhiều sơ hở khiến cho công tác cổ phần hoá chậm chạp, thất thoát tài sản rất lớn và không đem lại lợi ích cho người lao động, lợi ích xã hội chưa rõ ràng mà chỉ làm cho tài sản nhà nước bị thất thoát chạy vào túi một số it người có trách nhiệm ở các cơ quan quản lý.

    Cụ thể là khi tiến hành cổ phần hoá doanh nghiệp nhà nước, rất nhiều công ty có tài sản rất lớn nhưng khi lập hội đồng thẩm định để định giá tài sản lại đánh giá rất thấp, người lao động thì không được cung cấp thông tin. Chính vì vậy cổ phiếu được tập trung cho một số ít là chủ tịch HĐQT hay tổng giám đốc công ty và thành viên trong gia đình họ cùng với số cổ phiếu phát hành đối ngoại bán cho một số quan chức các bộ ngành chủ quản và các đối tác chiến lược. Thực chất đây là một hành vi tham nhũng tinh vi và hết sức xảo trá của những người nắm quyền hành nhà nước.

    Một tài sản rất quan trọng nữa bị tham nhũng thông qua CPH đó là giá trị đất đai của doanh nghiệp mà các doanh nghiệp này hầu như có những vị trí đắc địa trong trung tâm thành phố hoặc các trung tâm thương mại lớn. Trước đây đất đai không được tính vào tài sản nhà nước khi cổ phần hoá nhưng về sau này có được tính nhưng với giá trị rất nhỏ so với giá trị thực tế của nó thậm chí chỉ bằng 1% giá trị thực khiến một số ông chủ bỏ túi hàng nhiều tỷ đồng của nhà nước thông qua công tác cổ phần hoá thiếu chặt chẽ này. Họ thâu tóm hầu như số cổ phần và bỗng chốc trở thành những người giàu có mà không tốn chút công sức nào, chỉ có tài sản nhà nước là bốc hơi theo gió bay về các khu biệt thự sầm uất của các ông chủ đỏ.

    Vấn đề sau cổ phần hoá doanh nghiệp còn nóng bỏng hơn nữa khi lúc này tài sản nhà nước đã bị các ông chủ thâu tóm xong, họ quay ra thâu tóm nốt những tài sản của người lao động trong doanh nghiệp thông qua việc dìm giá và mua lại số cổ phần ưu đãi đã bán cho người lao động. Những ông chủ không lương tri này bằng những thủ đoạn tinh vi, xảo trá và hết sức man rợ đã tổ chức cho doanh nghiệp đã cổ phần làm ăn thua lỗ, nhưng họ vẫn hưởng lương rất cao từ vài ngàn USD đến vài chục ngàn USD một tháng cho chức danh chủ tịch HĐQT hoặc tổng giám đốc công ty. Những thành viên HĐQT cũng hưởng mức thù lao hàng ngàn USD trong khi người lao động thì có mức lương còm cõi không đủ sống. Trước cái khó khăn của người lao động họ tung tin đồn công ty khó khăn và giá cổ phiếu liên tục bị hạ thảm thương. Người lao động không còn con đường nào khả dĩ đành bán cổ phiếu của mình. Thế là những ông chủ cho con cháu vung tiền mua thâu tóm hết. Chỉ một thời gian ngắn sau, toàn bộ tài sản nhà nước trở thành tài sản riêng của một số ông chủ mới, còn người lao động chỉ biết kêu than với trời. Như vậy mục tiêu tốt đẹp của công tác CPH là để người lao động làm chủ doanh nghiệp của mình đã bị phá sản và không còn ý nghĩa.

    Một số doanh nghiệp còn dã man hơn nữa khi xây dựng bộ máy gia đình trị và hô biến các tài sản doanh nghiệp đã cổ phần một cách trắng trợn, tài sản cổ đông bị thất thoát mà không ai chịu trách nhiệm. Thậm chí cổ phần nhà nước ở doanh nghiệp bị thất thoát mà cơ quan được giao vốn nhà nước ngậm miệng làm thinh, báo chí lề phải cũng đã lên tiếng nhưng quá trình giải quyết không được ai quan tâm. Xin đươc nêu một ví dụ cụ thể ở một doang nghiệp thuộc VNPT (cũng là một tập đoàn với số vốn hùng mạnh, kinh doanh trong lĩnh vực có lợi nhuận rất cao nhưng không phải là doanh nghiệp đóng góp nhiều cho ngân sách).

    Trả lờiXóa