
Không muốn thấy mà lại thấy
Không muốn nghe mà lại nghe
Không muốn đau mà lại đau
Vì đâu do đâu?
Luôn luôn thấy đời lừa dối
Luôn phải nghe lời tà gian
Nên đớn đau buộc vào thân
Để ta nghẹn lời!
Mẹ ngồi hằng giờ mẹ đã không ngờ!
Mẹ đợi mẹ chờ lòng quá ngẩn ngơ!
Mẹ già mù mờ mẹ thấy thẫn thờ!
Mẹ ngồi vật vờ nhìn cháu còn thơ!
Mẹ già bàng hoàng vì lũ bạo tàn!
Mẹ già ngỡ ngàng vì lũ tà gian!
Bọn người bạo tàn làm oán ngút ngàn
Làm điều sỗ sàng mẹ chẳng bình an.
Mẹ già gục đầu lệ rớt giọt sầu
Lòng mẹ nghẹn ngào vì quá buồn đau.
Mẹ ngồi nguyện cầu bạc trắng mái đầu
Nhờ Trời nhiệm mầu trừ lũ mọt sâu.
Tại sao thế!?
Không muốn nói cũng phải nói
Cho oán than vọng Trời cao
Sao thứ dân chịu buồn đau?
Vì ai do ai?
Bao mong ước đời hạnh phúc
Thơm ngát hương một loài hoa
Như ước mơ ngàn đời nay
Tự Do Công Bằng.
Trả lờiXóaLúc trước Mắt Kiếng làm thơ tếu táo lắm mà, sao lúc này hở ra chuyện gì cũng bực vậy. Bình tĩnh vẫn hơn Mắt Kiếng ơi!
Hoa nhài xứ mình bị cắm bãi cứt trâu rồi thành ra không có cửa đâu lão ơi!
Trả lờiXóaMuốn có hoa nhài thì phải dọn dẹp mớ phân trâu đầy ra đó!
Trả lờiXóaĐây là lời của bài nhạc mình vừa sáng tác!
Trả lờiXóaBiết nói sao chừ!
Trả lờiXóaHình như vẫn còn âm ĩ!
Trả lờiXóaừ bài thơ này buồn quá :(
Trả lờiXóathích đọc mấy bài thơ vui vui , nham nham anh chú viết hơn :)
Đó là lời ca của bài hát cùng tên, mình không biết khi nào ca cho các bạn nghe được đây, bởi không biết cách post âm thanh, còn thơ vui nghĩ ra là có thôi nhưng đưa vào thời điểm này hình như không phù hợp!
Trả lờiXóa