Bao nhiêu công sức người ta bỏ ra, cái lũ khốn kiếp muốn lấy không tốn 1 xu, khốn nạn quá! Bài báo này đã lâu rồi mình tìm đường dẫn về để mọi người biết là anh Vươn xứng đáng là chủ mãnh đất biển này, chính báo chí lúc đó còn khen ngợi một con người có tâm và tầm, một "Kỳ tài đất Tiên Lãng" chỉ 2 bàn tay trắng đã xây dựng được cơ ngơi hoành tráng như thế, đến người Nhật còn tìm đến anh học hỏi cách khai phá, lấn biển... Công người ta miệt mài năm tháng vậy đó mà nhào vô ỷ quyền lộng hành tranh dành. Nhớ tích xưa " Cánh đồng Nọc Nạn" bọn cường hào ác bá chiếm đoạt đất đai của anh em Mười Chức ở tỉnh Bạc Liêu xưa cũng giống hệt vụ này.http://www.doisongphapluat.com.vn/Story.aspx?lang=vn&zoneparent=0&zone=22&ID=5116
Kỳ tài đất Tiên Lãng và cuộc chinh phục lời nguyền của biển
Ngoài hàng chục ngàn m3 đất, đá đó, là biết bao sức người, sức của. Vừa lấn biển, chỉnh trị dòng nước triều dâng, vừa trồng cây bám đất, đã biết bao lần cây trồng lên lại bị biển nuốt trôi. Mất sạch. Tiếp tục trồng lại từ đầu, hàng ngàn cây bần, cây vẹt đã theo con sóng lẫn vào trùng khơi. Tiếp đó, không chỉ đất đá, hàng trăm tấn xi măng được đưa vào để tiếp thêm sức gắn kết thô mộc của đất và đá... Cuối cùng Trời không phụ lòng người, dòng chảy của biển ngoài đê biển cống Rộc đã bị khuất phục mà chuyển hướng. Phía chân đê có chỗ sâu gần 2 m, cốt âm, đã được nâng lên cốt dương. Từ đó hàng chục héc ta đất bãi bồi ven biển hình thành. Cũng theo đó, gần 70 ha rừng vẹt ngăn sóng biển đã bám trụ thành công. Không có tiếng vỗ tay.
Chinh phục "thần" biển
Câu tôi nói vui với anh, ngay khi biết về những việc anh đã làm, là cái tên anh nó vận vào đời anh nhiều quá. Anh tên là Đoàn Văn Vươn, sinh ra trong một gia đình có truyền thống cách mạng ở xã Bắc Hưng, huyện Tiên Lãng, T.P Hải Phòng. Dường như, khi cha mẹ sinh ra anh đã có dự cảm về cuộc đời đứa con mình nên đã đặt cho anh cái tên lạ lạ: Vươn. Cái tên như gửi gắm một hi vọng: anh sẽ vươn ra biển khơi, chinh phục cuộc đời, chinh phục biển cả để thoả lòng mong mỏi của người cha già với nguyện ước "con hơn cha, nhà có phúc".
Đối với người dân vùng biển, biển luôn là người mẹ nuôi dưỡng những khát khao. Biển cũng là nguồn tài nguyên thuỷ hải sản vô giá và cũng là nỗi lo sợ, ám ảnh trước những cơn bão tố. Một trận cuồng phong có thể san bằng tất cả! Hơn ai hết, Đoàn Văn Vươn, người con của một vùng biển nghèo hiểu rõ điều đó. ở tuổi hừng hực chí trai, sức trẻ, anh đã đầu quân đi bộ đội. Môi trường quân đội đã thêm một lần nữa rèn giũa ý chí, nghị lực cho anh. Rời quân ngũ năm 1986, trở về địa phương, anh chỉ có một khát khao duy nhất, chinh phục chính miền đất quê mình để làm kinh tế. Để có cái ăn, để có cái mặc. Mặc dù đã nhanh chóng trang bị kiến thức bằng một tấm bằng đại học Nông lâm, nhưng anh lại từ chối làm cán bộ Nhà nước. Từ bỏ mộng quan trường ở thời điểm đó là một quyết định “lạ đời”, nhất là khi có bằng cấp trong tay. Đoàn Văn Vươn đã quyết làm một người nông dân thực thụ. Quyết làm một điều mà trước anh không ai dám nghĩ đến, chứ đừng nói là bắt tay làm.
Bỏ bằng đại học đi làm nông dân
Tiên Lãng có một địa danh gắn với sự dữ dội của biển và nghèo khó của con người: cống Rộc. Mỗi mùa mưa bão đến, sóng biển, gió biển ào ạt ngập lụt, đói kém thì sự cùng cực mà người dân nơi đây phải gánh chịu, phải chống đỡ trong kiệt quệ tinh thần, vật chất không gì diễn tả nổi. Trên một con đê trải dài ngút ngát, cống Rộc như một hiệp sỹ dũng cảm đối đầu với biển cả để bao bọc, chở che cho những người dân trót gắn đời mình vào phận biển. Nhưng sức mạnh khủng khiếp của thiên tai đã không biết bao lần bắt cống Rộc phải đầu hàng và cũng vì thế nó thành nỗi khiếp sợ mỗi khi bão biển, nước biển vượt qua phòng tuyến này. Lúc đó chỉ là mênh mông trời nước. Lòng người cũng dậy sóng theo từng con nước lớn.
Hiểu rõ điều đó, Đoàn Văn Vươn đã quyết làm một điều gần như không tưởng: chinh phục "thần" biển. Chinh phục cả nỗi khát khao không chịu đầu hàng số phận. Thế là từ cuối những năm 80, những viên đá đầu tiên được chàng trai Đoàn Văn Vươn mang đến trong cuộc trường chinh lấn biển, tạo hành lang bảo vệ để lấy diện tích khai thác nuôi trồng thuỷ sản. Chuyện đời, đâu dễ như nói.
Bằng cách nào để khuất phục biển? Đó là câu hỏi ngày đêm Đoàn Văn Vươn trăn trở. Anh đã bỏ hàng tháng trời để ăn biển, nằm biển, lắng nghe từng cơn sóng thuỷ triều lên, xuống, mải miết tìm đáp án. Không có sách vở nào dạy, không có kinh nghiệm tiền lệ nào để học theo. Chỉ có một điều đang dần lớn lên - Đó là ý chí. Bão lòng người đang dần lớn hơn bão biển. Nó dường như muốn phá tung khao khát đang bùng cháy trong anh. Đoàn Văn Vươn đối diện với hàng ngàn thách thức, suy tư. Khi đã hiểu rõ quy luật con nước, hiểu rõ thời điểm nào cần "ra tay" để bắt đầu, thì anh vấp phải không ít sự dèm pha.
Cái sự dám khuất phục "thần" biển của Đoàn Văn Vươn chả hiểu thế nào lại lan ra khắp vùng, lan ra cả các địa phương khác, trong đó có vùng đất Tiền Hải của tỉnh Thái Bình. Anh kể: "Lúc đó có một người chuyên khai thác các vùng đất ven biển của huyện Tiền Hải tỉnh Thái Bình, để làm ăn. Khi biết tôi có ý định chinh phục vùng biển quê Tiên Lãng này, người ấy đã thông qua nhiều người thách thức tôi, rằng nếu tôi làm được, sẽ sẵn sàng mất cho tôi một chiếc xe máy đẹp. Người ấy mỉa mai, diễu cợt việc làm của tôi. Người vùng biển, nói là làm, người kia thách thức tôi chắc vì nghĩ tôi không làm nổi. Mặt khác, tôi hiểu đây còn là một sự thách đấu. Lúc đó, một chiếc xe máy đẹp có thể ví như con xe Camry bây giờ. Người thách đấu tôi không sợ, chỉ sợ Trời thách đố tôi thôi", anh nói, mắt nhìn xa xăm. "Đã thế tôi càng quyết tâm làm".
Đã có người bảo Vươn dại như con vích. Một con vật kỳ lạ của biển, là hay lôi ngược lại người ta. Nếu muốn bắt nó vào bờ, thì thay vì lôi nó vào bờ, người ta lôi nó ra... biển để nó đi theo chiều ngược lại. Cũng có người bạo mồm nói, thằng Vươn dám đi khuất phục "thần" biển là việc làm mạo hiểm.
"Vui sao nước mắt lại trào"
Nhiều năm trờiN, người dân nơi đây chứng kiến Đoàn Văn Vươn cùng anh em họ hàng quần quật lao vào cuộc trường chinh lấn biển. Có khi hôm trước làm, hôm sau sóng biển san thành bình địa. Hôm sau nữa lại làm, sóng biển lại biến sức người thành bong bóng. Có khi nhìn thấy ít đất, đá còn bám trụ sau con sóng mà rơi nước mắt, Vươn đã tự đặt câu hỏi, thế này thì đến bao giờ? Hay là mình thất bại? Cứ thế, cứ thế, từng hạt đất bám trụ, từng viên đá trơ gan bám trụ là lại thêm một tia hi vọng. Một ngày trôi qua là khắc khoải chờ đợi một ngày mới, công sức bỏ ra không biết bao nhiêu mà kể hết.
Nói với chúng tôi, anh bồi hồi nhớ lại: "Nếu tính sơ sơ, đã có trên 20.000 m3 đất, đá được đưa đến đây, trên vùng đất ven biển Tiên Lãng mà các anh đang đứng trong cuộc chinh phục biển cả của tôi. Nói ra chính tôi cũng ngỡ ngàng, tôi làm như mê, như say. Bởi chỉ còn phía trước để tiến, chỉ còn biển để vươn ra. Tôi không có đường lùi, bởi thành công chỉ có cách duy nhất với tôi, đó là vươn ra biển".
Anh Đoàn Văn Vươn
|
Ngày nhìn thấy thành công trong mắtN, trong lòng, thoả khát khao của ước mơ ngàn đời "xưa nay nhân định thắng thiên cũng nhiều", lại là ngày nước mắt ầng ậc tuôn trào. Một nỗi đau câm nín, ngày đón nhận sự thành công mà có người đã nói là không tưởng đó, Đoàn Văn Vươn đã một mình đi lang thang ven biển. Đi trên chính phần đất bồi ven biển mà công sức anh đã tạo nên. Một mình vừa đi vừa lẩm nhẩm gọi tên đứa con gái xinh xắn dễ thương của mình, để tưởng nhớ đến nỗi đau và mất mát của riêng anh. Con gái anh, đứa con gái 8 tuổi ngây thơ và thân thương, nó cũng mang trong mình dòng máu chinh phục biển cả của bố đã vĩnh viễn ra đi. Và lý do cũng chính vì con nước biển trào dâng dẫn đến việc cháu chết đuối ở cống Rộc, trong chính những ngày bão tố ầm ầm, khi đó cũng là lúc anh đang chinh phục biển. Nỗi khiếp đảm khi nhắc lại chữ cống Rộc với người dân xứ này giờ trở nên thanh bình kỳ lạ. Anh đã thành công, cống Rộc trở nên yên ả trước phong ba, bão tố. Còn anh, một mình hứng nỗi đau câm lặng.
Anh không nói, nhưng vị đồng nghiệp đi cùng bảo, sự thành công trong việc trồng rừng chắn sóng, lấn biển của anh đã khiến người Nhật quan tâm. Một số chuyên gia nguời Nhật cũng đã tìm đến anh để học hỏi, trao đổi kinh nghiệm. Ngẫm ra, anh cũng là bậc kỳ tài rồi. Vậy mà 3 năm gặp lại, kể từ ngày biết anh, anh vẫn thế, mộc mạc và thuần hậu. Những việc anh làm có trời biết, đất biết. Còn việc đời và mất mát của anh, tôi cũng chỉ chia sẻ được phần nào. Bởi có những lúc, lòng người còn dậy sóng hơn biển cả. Đứng với anh trên con đê nơi có cống Rộc, phóng tầm mắt nhìn ra, ngút ngát một mầu xanh, mầu xanh tươi từng thấm đẫm cả máu, mồ hôi và công sức. Phía xa hình như đang có một cơn giông...
Quang Trung
Lũ nhà báo này nó vừa "viết " xong nó lại " lách " , nên khen hay chê gì cũng an toàn cả , đó là tính ưu việt của báo chí VN .
Trả lờiXóaSao trước khen nức nở thế mà giờ thì ...im thin thít vậy ta ???
Bất lực nhìn cái ác diễn ra hàng ngày. Khi nào thì chúng ta có thể chế ngự được cái ác?
Trả lờiXóaMình là người ngoài cuộc mà mình còn tức, nói chi đến anh Vươn. Nhưng "cả vú lấp miệng em", chính quyền vẫn có thể lật lọng và kết tội anh Vươn. Chỉ mong sao anh Vươn có được một vị luật sư bào chữa đứng ra bênh vực, bảo vệ cho quyền lợi chính đáng của mình.
Trả lờiXóaCHỜ MẠ MÁ SƯNG
Trả lờiXóaCái khó của anh Vươn hiện nay là công an đã khởi tố vụ này và báo chí thì im thin thít. Thử nghĩ anh Vươn thân cô thế cô còn có thể làm được gì.
Trả lờiXóaLại mấy cái luật rừng với luật sư học luật rừng .
Trả lờiXóa"Tao là luật nè ,mày có ..."sư" cở nào đi nửa cũng hổng làm gì được tao" .....vậy hỏi làm gì được với mấy thằng chánh án này nọ gì đó hả ông Quẹt ? hahahha
Một bè một lủ với nhau làm gì được nó ?
Trả lờiXóaGiới blogger tìm hiểu được sự thật sau lưng của cả câu chuyện ,chớ có bao nhiêu dân đen thật sự biết về chuyện này ? Tui nghĩ cũng sẽ chìm tàu mà thôi ,như bao nhiêu chuyện đã từng xảy ra ở cái xứ tự cho là XHCN.
Vấn đề bây giờ là liệu anh Vươn cầm cự được bao lâu và sẽ có phản ứng như thế nào. Còn về phía chính quyền thì công an họ đã khởi tố anh Vươn về tội giết người. Trong khi đó, báo chí thì im thin thít, bên cạnh anh Vươn cũng chẳng có ai, liệu anh ấy có thể một mình chống lại cả một guồng máy khổng lồ hay không.
Trả lờiXóaTui thì xem xét vấn đề trong thực tế của nó chứ không cảm tính chửi vung tràn trời mây mà rồi chẳng đi đến đâu hết.
Thôi thì, như đã nói, để xem anh Vươn sẽ có phản ứng như thế nào. Cũng rất có thể vụ oan ức của anh Vươn sẽ làm dân địa phương thức tỉnh, lúc đó có cả một tập thể phản đối lệnh cưỡng chế thì mới may ra.
Xem thấy bực tức thi cứ chửi tôi chứ làm gì được nà hahahaha
Trả lờiXóaCho dù họ có thức tỉnh đi nửa ,họ cũng làm gì được bọn cầm quyền ? Cả một tập thể thì tụi nó cũng có một hầm CA&bộ đội . Tui không dám mơ mộng về cái vụ này đâu
"Cho dù họ có thức tỉnh đi nửa ,họ cũng làm gì được bọn cầm quyền ? Cả một tập thể thì tụi nó cũng có một hầm CA&bộ đội ." Đúng vậy. Bởi vậy mới khổ!
Trả lờiXóaGiám đốc Công an Hải Phòng không hài lòng về vụ cưỡng chế
Trả lờiXóaTheo kinh nghiệm của người đứng đầu công an thành phố, lẽ ra trong vụ cưỡng chế ngày 5-1 ở Tiên Lãng, khi mìn phát nổ, tổ công tác của huyện phải cho rút quân ngay để xin ý kiến chỉ đạo. Song, lãnh đạo công an huyện cùng một số cán bộ vẫn áp sát ngôi nhà dẫn đến hậu quả 4 cảnh sát cùng 2 quân nhân bị trúng đạn hoa cải phải đưa vào viện cấp cứu.
http://nld.com.vn/20120108090243880p0c1019/giam-doc-cong-an-hai-phong-khong-hai-long-ve-vu-cuong-che.htm
Trả lờiXóaÔng Mắt Kiếng post bài này lên xong rồi ổng lặn đâu mất tiêu ta?
"Khi chúng tôi cưỡng chế, người dân nơi đây rất đồng tình. Tuy nhiên vụ việc có cái dở đó là tổ công tác khá chủ quan, không lường hết được các tình huống. Từ sau hòa bình đến nay, người dân Tiên Lãng khá thuần nên huyện nghĩ rằng không có việc chống đối như thế" - Giám đốc Công an Hải Phòng Đỗ Hữu Ca nói.
Trả lờiXóaDân có đồng tình với tụi cướp đất hay không ? Tụi nó canh me chờ đợi thời cơ ,nghĩ là dân đã thuần ,không chống đối liền "bí mật" lén lút tấn công để cướp đất .Trong khi đó bọn cầm đầu đã nhận được cảnh báo của người dân là sẽ đổ máu nếu tụi nó cưởng chế .
Vụ việc bể ra rồi mấy thằng cho CA này nói gì không được . Tất cả thông tin báo chí cũng là một phe với tụi nó từ đầu tới bây giờ .Chỉ từ khi phát hiện ra cái bài viết về ông Vượn "Kỳ tài...." thì người ta mới coi như biết sự thật ngoài sau lưng câu chuyện .
Không theo phe thì bị bắt.
Trả lờiXóahttp://nam64.multiply.com/journal/item/4311/4311?replies_read=2
Trả lờiXóaHáhá bài viết bị bọn tụi nó lấy xuống rồi hahaha 8.1.2012
Cũng may là có chụp hình lại rồi ,nguyên bài viết luôn hahaha
http://nam64.multiply.com/journal/item/4302/4302?replies_read=8
Nhà báo Nguyễn Thông trong bài: Suy nghĩ vụn về vụ Tiên Lãng (http://www.pagewash.com////nph-index.cgi/010110A/uggc:/=2fgubatpnb55.oybtfcbg.pbz/2012/01/fhl-atuv-iha-ir-ih-gvra-ynat.ugzy) đã viết: “Nghĩ nhiều, nhưng biên ra đây 3 điều thôi: 1. Ông Đoàn Văn Vươn bỏ bao nhiêu công sức, của cải để lấn biển, được thuê đất ấy làm ăn nhưng bị đòi lại trước thời hạn, không một xu bồi thường công sức, bị cưỡng chế, dẫn tới cùng quẫn, chống đối. Bi kịch. Vậy tiếp theo nhà cầm quyền có đòi và cưỡng chế đảo Tuần Châu đang được ông Đào Hồng Tuyển thuê không nhỉ? Hay là tránh anh lắm tiền, “biết điều”? Cứ đà xử lý ông Vươn thì phải ra thêm lệnh cưỡng chế gửi xuống âm phủ cho cụ Nguyễn Công Trứ đòi đất Kim Sơn, Tiền Hải, Phát Diệm luôn thể. 2. Chỉ riêng chuyện cưỡng chế trước tết đã bộc lộ sự vô nhân đạo. 3. Đầu năm mới, mong chính quyền bình tĩnh, hết sức bình tĩnh, đừng để xảy ra những mô hình Nọc Nạn (Bạc Liêu) hoặc Ô Khâm (Quảng Đông, TQ) bắt đầu từ Tiên Lãng nhé.”
Trả lờiXóaNhà báo Dương Minh Phong với bài: Huyện đã bần cùng hóa một người lương thiện http://www.pagewash.com////nph-index.cgi/010110A/uggc:/=2fphynatpng.oybtfcbg.pbz/2012/01/uhlra-ona-phat-ubn-zbg-athbv-yhbat.ugzy khá quyết liệt, anh viết: “Nhưng chính quyền huyện Tiên Lãng cần nhìn lại mình đã làm gì để một bộ đội xuất ngũ làm việc như thế khi đẩy anh ta vào chốn bần cùng hóa. Ở đây, đằng sau sự ráo riết của chính quyền Tiên Lãng, liệu có góc khuất của lợi ích ai đó nữa không? Nghi ngại về một nhóm lợi ích nào đó lởn vởn trong bao câu chuyện bàn đến vụ Tiên Lãng, bởi chỉ có lợi ích nhóm mới sử dụng sự thu hồi trước thời hạn một cách quyết liệt của chính quyền cấp huyện này. Nhà báo Huy Đức nói cần đình chỉ chức vụ Chủ tịch huyện. Nhưng như thế chưa đủ mà là phải cách chức mới đúng. Bởi bần cùng hóa, tứ cố vô thân một con người là điều mà những người làm cách mạng không một ai làm mà đều mong “mọi người đều có cơm ăn áo mặc”. Sự hoan hỉ của văn bản thu hồi từ huyện Tiên Lãng có thể làm cho ai đó vui mừng nhưng cái lưỡi ngược lại của văn bản đó là gây ra sự dã man đối với người từng làm nên 70ha rừng vẹt can trường, về phần nào đó, văn bản đó cũng là nguyên nhân gián tiếp tạo ra sự bị thương của các chiến sĩ công an đi cương chế.”
Trả lờiXóa1. Ông chủ tịt huyện quá biết rằng nếu cùng ra tòa án để xử vụ việc có tính chất tranh chấp này giữa huyện và anh Văn Vươn và các hộ dân, thì huyện thua, thế thì vì sao ông lại đánh lừa dân bằng một cam kết thỏa thuận nguyên đơn rút đơn thì bị đơn (huyện) tiếp tục cho thuê đất, giao đất. Phải chăng lãnh đạo huyện Tiên Lãng đã không giãy dụa ra nỗi một sự ràng buộc nào đó với đơn vị nào đó trong việc bàn giao đầm lầy này? Và vì thế, huyện đã cố sống cố chết đạp trên cả luật pháp và quyền lợi người dân để cướp trắng đất?
Trả lờiXóa2. Theo người Hải Phòng nói rất có khả năng vùng đầm cá của anh Đoàn Văn Vươn và các hộ dân tới đây sẽ nằm trong khu giải tỏa xây dựng sân bay và một số dự án, nên huyện đã cố tình cướp lại để kiếm lấy chút lợi lộc, lợi lộc cá nhân và cả ngân sách huyện? Chắc chắn lại có vài doanh nghiệp du lịch nào đó ve vãn huyện, ngắm nghía cái đầm hồ của anh Vươn và hình dung ra cơ ngơi hoành tráng của những vila, bãi tắm bên cạnh dự án sân bay, đúng vậy chứ, thưa lãnh đạo huyện Tiên Lãng?
3. Phiên tòa xử Đoàn Văn Vươn, chắc chắn phải có đại diện của lãnh đạo huyện Tiên Lãng. Và Lãnh đạo huyện Tiên Lãng có đủ dũng cảm và lòng trung thực để nhận ra sai phạm của mình, chính sai phạm của huyện là nguyên căn của/cho Đoàn Văn Vươn và những người khác phạm tội.
4. Ông chủ tịch huyện có tự vấn trong đêm rằng, vì sao những nông dân nghèo, hiền hậu của mình lại ngay lập tức trở nên hung hãn, liều chết với chính quyền để giữ đất không? Vì sao và vì ai không? Báo chí hỏi ông, thu hồi đất của anh Vươn và các hộ dân để giao cho ai, ông nói “không thể công khai”? Không thể công khai? Không thể công khai?-Bản chất sai phạm và lợi ích nhóm hình như là ở đây, thưa đồng chí chủ tịch huyện kính mến của nhân dân (???).
Mấy thằng con nghĩ Tết ở không dành máy tui đến không ló mặt được trên đây.
Trả lờiXóaỶ quân đông súng nhiều.... tấn công... lấy thịt đè người....
Trả lờiXóaHôm nay báo Thanh Niên có bài viết về cách giao đất tùy tiện của chính quyền huyện Tiên Lãng
Trả lờiXóahttp://www.thanhnien.com.vn/pages/20120110/vu-6-cong-an-bo-doi-bi-ban-trong-thuong-huyen-tien-lang-giao-dat-tuy-tien.aspx
Thương nhà nước, thương đảng thế sao mà kêu vô đảng lại từ chối? hehehehehe. Hay lão sợ nhà nước này sụp đổ lão mất cái chức tổ trảng hỉ?
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaCó vẻ báo Thanh Niên mặn mà với vụ này nên họ đi tìm chân tướng của sự thật. Qua bài viết này thì vụ việc càng lúc càng sáng tỏ hơn để hiểu vì sao ông Vươn chống lại lệnh cưỡng chế.
Lời khẩn nài của người thân ông Vươn
Trả lờiXóahttp://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2012/01/120109_doan_van_vuon_family.shtml
Lời của nhà báo Nguyễn Thông.
Trả lờiXóaTai tiếng ra đến thế giới rồi, BBC đã có bài về vụ này.
Trả lờiXóaTrích đoạn :http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2012/01/120109_doan_van_vuon_family.shtml
Trả lờiXóaCả đời bác ấy chỉ tâm huyết vào cái đồng ấy. Bao nhiêu năm mới gây dựng được nên, càng đắp càng nợ nhiều. Bao nhiêu năm nay, chưa giả hết nợ. Tất cả chỉ trông vào cái đồng ấy để sống, để trả nợ. Ngày xưa anh em xây được cái nhà, nhưng tàn tạ rồi. Bác ấy chỉ tâm huyết vào cái đồng, chưa phục vụ được gì cho gia đình cả. Bây giờ nhà nước không đền bù, bác ấy bảo dù có chết cũng phải giữ lấy đồng. Nhưng giữ làm sao được với các quan. Là quan, muốn sao thì dân phải chịu. Quá bức xúc, thôi thì một là chết, hai là sống, cứ ở đấy giữ đồng, chứ bác ấy chẳng nghĩ có mưu đồ gì chống lại quan đâu. Bây giờ anh em nhà tôi vào trại gần hết rồi, người nào chưa bắt thì cũng lẩn đi, chỉ còn vài đàn bà chúng tôi.
mua thêm cái máy đi lão ơi! Hôm nào anh em mình tất niên chứ hả lão?
Trả lờiXóaĐang thời buổi suy thoái lạm phát do trí rởm điều hành mãng kinh tế, tiền đâu mà sắm mới! Còn Tất Niên thì phải đợi hết vòng bè bạn ở gần... trời mấy hôm rày muốn gần chết!
Trả lờiXóaĐắc... "sô"!
Trả lờiXóaTừ chối hổng được đó bạn ơi!
Trả lờiXóa