Thứ Hai, 30 tháng 4, 2012

Vụ Văn Giang rất đáng viết thành sách!

Mạc Văn Trang

Không biết Đại tá Đỗ Hữu Ca, Giám đốc Công an Hải Phòng, đã viết xong cuốn “Cẩm nang cưỡng chế” từ vụ Tiên Lãng chưa? Dư luận đang nóng lòng đón đọc!

Trận đó đồng chí Ca chỉ huy đánh hiệp đồng quá đẹp. Đồng chí trực tiếp tại trận địa, oai phong dữ dội chỉ huy các lực lượng hiệp đồng gồm công an khu vực, cảnh sát cơ động, bộ đội địa phương, dân quân, thanh niên xung kích cộng với chó nghiệp vụ… Các mũi tiếp cận mục tiêu rất thận trọng. À quên, đồng chí còn vận dụng chiến thuật sáng tạo, cho một mũi đường thủy do các chiến sĩ đặc biệt tinh nhuệ, dùng thuyền nan bí mật, luồn sâu, đánh hiểm tiến sát mục tiêu… Tất cả chỉ chờ lệnh của đồng chí là vọt tiến, xông vào mục tiêu, nổ súng áp đảo, bắt sống đối tượng!… Nhưng tiếc là khi quân ta chiếm được mục tiêu (tức cái “chòi” canh cá), xông vào thì mấy kẻ địch nhà Vươn đã chuồn mất từ bao giờ, nên những cú đấm thép nện vào không khí, hơi bị tiếc! Không bắt được kẻ địch nào! À có. Trong số hai con chó nhà Vươn, quân ta cũng đánh què được con chó mẹ và tóm cổ được con chó con, tống vào bao tải đem về riềng mẻ! Trận đánh đẹp nên dân đến xem rất đông, báo chí tranh nhau đăng tải không ngớt với những hình ảnh cực sốc. Đúng là trận đánh đã đi vào lịch sử với chân dung người chỉ huy tiêu biểu Đỗ Hữu Ca in đậm dấu ấn trong gan ruột nhân dân…
Nhưng nói thật, đại Ca đừng tự ái, trận đó vẫn là kiểu du kích của địa phương, không so bì được với trận Văn Giang hôm 24/4/2012. Trận này mới là tầm Trung ương. Trận này phức tạp hơn nhiều. Lực lượng nhân dân – à bọn địch, đông mấy trăm người, trong số đó có khá nhiều cựu chiến binh đánh Mỹ, giàu kinh nghiệm chiến đấu. Chúng lại dùng điện thoại di động liên lạc, hiệp đồng với các lực lượng ở nhiều nơi, có thể kéo về từ các ngã, đông đến vài nghìn người, tình hình sẽ vô cùng phức tạp…
Bộ tham mưu đã nghiên cứu kỹ tình hình địch, nắm vững địa hình địa vật, có nhiều phương án tác chiến… Đặc biệt phối hợp chặt chẽ ba thứ quân: lực lượng trung ương, lực lượng địa phương và cảnh sát cơ động. Riêng lực lượng mặc sắc phục công khai, quân ta đã hàng nghìn người; lực lượng ngầm trà trộn trong dân chúng, nhiều vô kể. Từ chỉ huy đến chiến sĩ, công khai hay ngầm, đều quán triệt: “Đối với kẻ địch phải khôn khéo, kiên quyết”…  Các bộ phận chức năng đều tuyệt đối giữ bí mật, chấp hành mệnh lệnh vô điều kiện, hiệp đồng tác chiến mau lẹ, chính xác… để đã ra quân là đánh thắng. Thắng tuyệt đối. Thắng đẹp!… Báo cáo anh Ca, phải khiêm tốn học tập, trận này công nhận đánh đẹp cả về kỹ, chiến thuật lẫn kết quả tổng hợp. Xin phân tích để anh Ca cho ý kiến.
Thứ nhất, trinh sát trà trộn trong địch, điều nghiên, tham mưu nắm chắc tình hình đối phương, đề ra các phương án tác chiến rất sát hợp, tính trước mọi tình huống, chứ không bị động như ở Tiên Lãng.
Thứ hai, nửa đêm ta đã ém quân ở các đầu thôn, ngõ xóm, những mũi địch có thể tiếp ứng cho nhau, không cho chúng co cụm, tập trung lực lượng đông, nên đã chia cắt lực lượng của chúng ra từng toán nhỏ để xử lý nhanh gọn.
Thứ ba, bộ phận kỹ thuật thông tin phá tan sóng điện thoại di động trong vùng chiến sự, nên chúng không liên lạc phối hợp được với nhau. Trong khi đó máy bộ đàm của quân ta vẫn liên lạc thông suốt. Ta đã thắng hẳn địch về khí tài kỹ thuật cao.
Thứ tư, ta bao vây chặt rồi dùng xe cơ giới phá toang chướng ngại vật cho lực lượng xung kích đông gấp bội, ào ạt tiến vào  cùng với hỏa lực mạnh, áp đạo đối phương ngay từ đầu, theo chiến thuật “biển người” (kiểu Tàu), nên kẻ địch bị chia cắt, mất khả năng chống cự…
Thứ năm, ta dùng các loại vũ khí và công cụ hỗ trợ rất đúng lúc, hiệu quả: khi khép chặt vòng vây, ta tập trung hỏa lực mạnh đánh phủ đầu, uy hiếp đối phương bằng súng AK, lựu đạn hơi cay, quả nổ, pháo khói, pháo cháy bắn tới tấp làm đối phương hoảng hồn, chạy tán loạn… Kỹ chiến thuật này còn có tác dụng làm nổ tung các vũ khí của địch (chất nổ, xăng, bình ga…) nổ tung giữa lòng địch để sát thương chính kẻ địch. Lúc đó quân ta mới ập vào đánh giáp lá cà, dùi cui điện, võ thuật rất đắc dụng, làm quân địch với vũ khí thô sơ là gậy gộc, cuốc xẻng… không chống đỡ nổi. Đây cũng là một sáng tạo, vì phần lớn quả nổ, quả cháy, pháo khói, lưu đạn cay… do CK-VK
P6-E16 sản xuất đã sắp hết hạn sử dụng, hủy đi cũng tiếc, ta có dịp đem bắn phứa vào trận này vừa để thí nghiệm, vừa đỡ bỏ phí. Rõ là một mũi tên trúng ba đích!
Các loại quả nổ, cháy…
Thứ sáu, do đặc tình và trinh sát nắm từ trước những tên chỉ huy đầu sỏ của địch, nên quân ta dùng chiến thuật “tìm diệt” (kiểu Mỹ), cứ truy đuổi, vây bắt những tên cầm đầu, kết quả bắt được 20 tên (có 4 nữ), làm cho chúng như rắn mất đầu, không đứa nào dám chống cự… Phải nói điểm này hay hơn Tiên Lãng đại Ca nhỉ.
Thứ bảy, sử dụng tổng hợp sức mạnh mềm rất hiệu quả. Trước khi cưỡng chế, ta chỉ thị cho tất cả các tổ chức trong toàn hệ thống chính trị phải quán triệt chủ trương của Đảng, không được đứng về phía kẻ địch. Chiều 23/4/2012 ta chủ động họp báo. Bọn nhà báo háo hức đến rất đông. Ta tuyên bố cưỡng chế là hợp pháp, theo đúng quyết định của Thủ tướng… Yêu cầu các nhà báo không đến khu cưỡng chế và các loại báo: báo viết, báo nói, báo hình, báo mạng… chỉ đăng tin theo thông báo chính thức của chính quyền. Thế là không thằng báo nào dám ho he. Còn mấy thằng blog như Bô xít bô xiếc, Ba sàm ba sỡ… giỏi lắm vài nghìn người đọc, nước mẹ gì! Đặc biệt không đồng chí nào trong chính quyền được trả lời phỏng vấn, không dây với bọn phóng viên. Cái này vụ Tiên Lãng mình khí sơ hở, ví dụ cái nhà của Vươn, đồng chí Hiền bảo bọn giết người ẩn náu trong đó nên quân ta phá; đồng chí Thoại lại bảo dân tức nhà Vươn nên phá, đại Ca lại bảo không biết ai phá cái chòi cá!… Thế là bọn nhà báo rồi nhiều đồng chí lão thành cách mạng nghe nó xúi cũng hùa theo, làm tình hình phức tạp. Lần này mình bịt hết, rất êm.
Thứ tám, thời điểm chọn cưỡng chế rất quan trọng. Ta chọn ngày 24/4 tức ngày 4/4 âm lịch, giờ Tý xuất đại quân rất đẹp. Ta nổ súng từ tờ mờ sáng, bọn nó có quay phim, chụp hình cũng khó. Trận đánh diễn ra giáp các sự kiện lớn: Đại lễ đón mừng Vịnh Hạ Long được bầu là một trong 7 kỳ quan thế giới mới; Đại lễ bắn pháo hoa ở Đà Năng, khắp nới đại lễ mừng chiến thắng 30/4… Không khí tưng bừng “tiếng hát át tiếng kêu”, rồi mải vui chơi xả láng, còn ai để ý đến chuyện cưỡng chế. Nói riêng với đại Ca, vụ Tiên Lãng mình chọn ngày giờ và thời điểm cưỡng chế hơi bị dở, chưa chuẩn lắm.
Thứ chín, ý nghĩa quân sự và chính trị của trận này rất lớn. Nó chứng tỏ trình độ cưỡng chế của quân ta đã được nâng lên tầm cao mới, ngày càng chuẩn hóa, hiện đại hóa, sẵn sàng ứng phó với những cuộc cưỡng chế có quy mô ngày càng lớn hơn, khó khăn, phức tạp hơn. Bản lĩnh chính trị của quân ta được mài sắc, lập trường dứt khoát: “Dân ngoan ngoãn nghe theo thì ta lấy làm gốc, dân mà bướng, thì ta nhổ tận gốc trốc tận rễ”! Cái này cũng là vận dụng sáng tạo về lý luận.
Thứ mười, thắng lợi lớn nhất là các nhà đầu tư tuyệt đối tin tưởng vào Đảng và Chính phủ ta, tuyệt đối tin tưởng vào lực lượng vũ trang sẽ luôn luôn trung thành và bảo vệ họ, đứng về phía họ trong bất cứ tình huống nào. Có vậy họ mới dốc hầu bao ra chi chứ. Đấy, đến 2 giờ chiều toàn thắng, mấy chục ha đất đã sạch các chướng ngại vật là các ông bà chủ của ECOPARK đi xe hơi ra tiếp quản liền và ngợi khen, chúc mừng quân ta… Trận đánh quá đẹp, quá hoàn hảo!
Nhưng… nguyên nhân của mọi nguyên nhân dẫn đến thắng lợi vẻ vang này là nhờ sự chỉ đạo trực tiếp của Thủ tướng và các cấp Trung ương, phối hợp chặt chẽ với cấp tỉnh Hưng Yên. Chứ mình thằng Văn Giang thì chưa chắc đã ăn được Tiên Lãng nhà mình đâu… Thì đây này: Báo điện tử của UBND Hưng Yên công bố: “Quán triệt tinh thần chỉ đạo của Chính phủ, dưới sự chỉ đạo trực tiếp tại hiện trường của đồng chí Bí thư Tỉnh uỷ và đồng chí Chủ tịch Uỷ ban nhân dân tỉnh, các cơ quan chức năng của tỉnh, các lực lượng thực hiện hỗ trợ thi công và cưỡng chế của huyện Văn Giang, sự hỗ trợ của Bộ Công an và Công an tỉnh, đã thực hiện tốt phương án đề ra”…   “Tình hình an ninh trật tự trên địa bàn ổn định, nhà đầu tư đã hoàn thành nhiệm vụ thi công và nhận bàn giao mặt bằng lúc 16h30… Để nhà đầu tư đảm bảo tiến độ thực hiện theo quy hoạch được phê duyệt… đã cưỡng chế giải phóng mặt bằng 72 ha đất nông nghiệp thuộc xã Xuân Quan để bàn giao cho nhà đầu tư thực hiện Dự án”… (Theo hungyen.gov.vn).
Đại Ca xem, như thế viết thành sách “Cẩm nang cưỡng chế Văn Giang” hay quá ấy chứ lị!
28/4/2012
M.V.T.

23 nhận xét:

  1. Tuyệt vời. Bài viết quá độc đáo, quá khéo, nghe thật đã, bái phục.

    Trả lờiXóa
  2. Làm một bản bi ca về Văn Giang đi anh Hai Quả! :D

    Trả lờiXóa
  3. Tôi đố ông Kiếng , ai là chủ dự án Ecopark . Ông nghĩ kỹ một chút nhé .

    Trả lờiXóa
  4. Có ý gì đây khi đánh đố cái chuyện ràng ràng?

    Trả lờiXóa
  5. Khi tôi đố ông , có nghĩa tôi biết rõ ai là chủ Ecopark .

    Trả lờiXóa
  6. Bác TRỤI cho biết đi! Hé hé....

    Trả lờiXóa
  7. Ừ! Thôi cho biết thử xem có gì khác lạ hơn cái mọi người đã hiểu!

    Trả lờiXóa
  8. Là một nàng ngoài ba mươi , sếp 4 ngân hàng và quỹ .

    Trả lờiXóa

  9. Đọc xong mà không biết phải nói gì nữa! Á khẩu luôn!

    Trả lờiXóa
  10. Có gì lạ đâu mà phải đánh đố, biết tỏng tòng tong đời tám hoánh...
    Hình như ông còn ẩn ý gì?

    Trả lờiXóa
  11. Nếu không chịu á khẩu ngay tức là nổi nóng nói bậy ... lạng quạng như Minh Hằng vào trại Thanh Hà làm thơ! Thôi cứ ngậm miệng đợi dịp phun nước miếng thối vậy!

    Trả lờiXóa
  12. Một số dân đầu cơ từ năm ngoái đã đánh hơi biết chỗ đất đó các ông giời về ở nên cũng mon men đầu tư . Tiên Lãng là cái đinh .

    Trả lờiXóa
  13. Họ chưa nghĩ đến yếu tố tác động từ xã hội.. theo tôi vụ này chưa yên đâu, đừng ép ai đến đường cùng!

    Trả lờiXóa
  14. Quân ta đánh quân địch.Quân địch chạy tứ tung.Quân địch bắn dây thun.Quân ta chun xuống cống.Địch không cho ta sống.Thì ta phải chết thôi.Nhìn Lybia cái coi.Thằng Gà ngủm củ tỏi .Đàn áp dân quá đỗi.Khi dân nổi can qua.Thì mạng sống không tha.Cha thằng Gà cũng chết.Quân ta cần phải biết.Biết để mà liệu hồn.Bác chết thiêng,sống khôn.Thành cô hồn quỷ sứ.Hãy về đây xem thử.Quân ta sẽ tiêu vong.Trong năm nầy hay không?Hay là trong năm tới? Cái chết chưa kịp tới.Đảng ta đợi xuống mồ.Phen nầy hết bưng bô.Cho quan thầy trung cẩu.

    Trả lờiXóa
  15. Hân hạnh kính chào quý vị.Tui là tiểu hòa thượng.Hôm nay chùa của tui không còn đất cát gì để trồng trọt,cho nên không có thực phẩm sống qua ngày,tui đành đi lang bang khất thực.Tình cờ ngang qua đây,trước là góp vui vài câu,sau là....khất thực( có thực mới vực được đạo mà).Cho nên,nếu có gì sơ xuất,thì âu cũng là do tiểu hòa thượng còn non người,trẻ dạ,ăn nói lung tung vì không có gì trong bụng (đói quá),xin quý vị hãy niệm tình đức Phật từ bi mà ...đừng có chấp cho tiểu hòa thượng nầy cái tội nói huyên thuyên như bà bán chuối chiên bị điên nhé.Hẹn ngày tái ngộ.Tiểu hòa thượng kính chào tạm biệt.

    Trả lờiXóa
  16. Xin nói thêm trước khi từ biệt.Trước đây tui ở Tiên Lãng,bị mấy quan cướp đất đốt nhà,đành chạy qua Văn Giang nương náo.Ai dè ngồi chưa nóng đít,lại bị 2000 tiểu yêu làm một trận càn( còn hơn Mỹ Ngụy khi xưa),thiệt là trời long đất lở.Cái gọi là chùa của tui(bự như cái chòi chăn vịt) bị 3,4 chiếc xe ủi đất ủi sập mất tiêu,mấy cây chuối lửa mới trồng cũng theo bác mà về thiên đàng xhcn hết trọi,thành ra tui bây giờ tứ cố vô thân,nay rày mai đó.Thân tui bây giờ khổ hơn con chó,là tại vì ai mà nên nỗi nầy ?Mặc dù là tui đi tu,nhưng chuyến nầy,chắc tui phải xin Phật 5 phút cho tui nghỉ tu,để tui sát sanh,trừ gian diệt tặc.Ai là gian tặc tui sẽ giết không chừa một móng.Giết xong,tui xin tu tiếp.Được hôn quý vị? Ai có ý kiến gì xin chỉ giáo,tiểu hòa thượng cảm ơn .

    Trả lờiXóa
  17. Được quá! Hòa thượng là bậc cao tăng tu hành đã thành chính quả vậy nên phải ra tay tiêu diệt lũ yêu ma, quỷ quái giúp cho ba tánh, chúng sanh sớm thoát khỏi bể khổ. Cầu Chúa ban phước lành cho hòa thượng!

    Trả lờiXóa
  18. Tiểu hòa thuợng này có quạt mo hay xâu tràng hạt bùa phép gì không để đối chọi với lũ yêu ma quỷ quái?

    Trả lờiXóa